Tuesday, August 30, 2011

Thi Nhân Việt Nam - Hoài Thanh & Hoài Chân


Đây là cuốn sách có thể được xếp vào hàng kinh điển của văn học Việt Nam thế kỷ 20. Thi Nhân Việt Nam là cuốn sách thuộc dạng khảo luận, phê bình văn học. Sách giới thiệu những tác giả, tác phẩm tiêu biểu nhất của phong trào Thơ Mới ra đời vào đầu những năm 1930. Cuốn sách được giới văn nghệ sĩ đánh giá rất cao vì những hiểu biết sâu sắc về phong trào Thơ Mới cũng như trình độ cảm thụ thi ca cực kỳ tinh tế của tác giả Hoài Thanh.

Nếu các bạn muốn tìm hiểu về phong trào Thơ Mới hoặc muốn tìm hiểu về các tác giả tiền chiến thì cuốn sách này cũng đều rất bổ ích. Chỉ một chương "Một thời đại trong thi ca" dài khoảng 40 trang đã giới thiệu đầy đủ về hoàn cảnh ra đời của Thơ Mới và điểm qua các tác giả tiêu biểu cũng như các nhân vật có ảnh hưởng hay dính dáng đến Thơ Mới. Theo Hoài Thanh thì nhà học giả Phan Khôi là người chính thức đặt ra cái tên "Thơ Mới" trong một thời kỳ chuyển tiếp và tranh cãi gay gắt giữa 2 phái ủng hộ thơ cũ và thơ mới. "Thơ mới" có nghĩa là thể thơ phá cách, không tuân theo Đường Luật thất ngôn đã tồn tại hàng trăm năm, tức "thơ cũ". Trong những năm 1932, 1933, Lưu Trọng Lư, Thế Lữ là những cánh chim đầu đàn của phong trào Thơ Mới. Sau đó, đến Xuân Diệu thổi làn gió mới vào làng thơ, hợp với Huy Cận thành một cặp thi sĩ kỳ tài nổi bật nhất thời bấy giờ. Có thể trích dẫn câu sau của Hoài Thanh như một đánh giá nhanh của ông về những tên tuổi tiêu biểu nhất:

"Chưa bao giờ người ta thấy xuất hiện cùng một lần một hồn thơ rộng mở như Thế Lữ, mơ màng như Lưu Trọng Lư, hùng tráng như Huy Thông, trong sáng như Nguyễn Nhược Pháp, ảo não như Huy Cận, quê mùa như Nguyễn Bính, kỳ dị như Chế Lan Viên... và thiết tha, rạo rực, băn khoăn như Xuân Diệu."

Đó là sơ lược về nội dung. Về giá trị văn học của quyển sách, có thể nói là rất to lớn. Cuốn sách vừa là cuốn đầu tiên bình luận về thơ mới cho nên có giá trị mở đường, vừa là cuốn bình luận bao quát và sâu sắc cho nên có giá trị về biên khảo, vừa là cuốn sách ra đời rất đúng lúc khi phong trào Thơ Mới đang ở thời kỳ hoàng kim lẫy lừng nhất, trước khi dần thoái trào, cho nên có giá trị về lịch sử, đánh dấu một thời kỳ cực thịnh của thơ ca Việt Nam. Tuy những đánh giá của Hoài Thanh về các nhà thơ đều rất sâu sắc và được công nhận là có giá trị thẩm mỹ cao, ông cũng không thoát khỏi một ít nhận định chủ quan mà sau này phải hối hận, như việc ông cho rằng mình đã khen quá mức Chế Lan Viên.

Câu chuyện về Thi Nhân Việt Nam của Hoài Thanh & Hoài Chân không phải chỉ toàn một màu hồng lung linh. Thực tế, cho dù một thời được đánh giá cao và làm nên tên tuổi của Hoài Thanh, cuốn sách này đã làm Hoài Thanh phải một phen điêu đứng vì bị chỉ trích là đi sai đường lối, vì "dám" cổ vũ phong trào Thơ Mới ủy mị, là không thích hợp với không khí thời chiến sau Cách Mạng Tháng Tám. Áp lực chính trị đã làm cho Hoài Thanh phải nhượng bộ, đến mức ông phải tự phủ nhận những gì mình viết trong cuốn Thi Nhân Việt Nam. Cho đến những năm 1980, khi nước nhà tưng bừng Đổi Mới thì cuốn sách này mới được xét lại và được Nhà xuất bản Văn Học tái bản nhiều lần cho đến nay.

Hoài Thanh với nửa cuộc đời đầu cho đến lúc ra đời Thi Nhân Việt Nam là một người đề cao "nghệ thuật vị nghệ thuật" với những cống hiến to lớn cho nền văn học Việt Nam. Sau khi Cách Mạng Tháng Tám thành công, ông chuyển sang đường lối "nghệ thuật vị nhân sinh", vẫn tiếp tục cống hiến cho nghệ thuật nhưng theo định hướng, phục vụ cho kháng chiến. Nhà thơ Xuân Sách đã có bài thơ nổi tiếng đánh giá về Hoài Thanh trong tập thơ Chân Dung Nhà Văn:

"Vị nghệ thuật một nửa đời
Nửa đời còn lại vị người cấp trên
"Thi nhân" còn một chút duyên
Chẳng cầm cho vững lại lèn cho đau..."

Friday, August 26, 2011

Mount and Blade: Warband Review

Trong lúc tìm kiếm trong số ít các game về thời Trung Cổ, vì bản thân có chút đam mê với chiến tranh thời Trung Cổ (Medieval Warfare), tình cờ tôi tìm thấy một game thể loại nhập vai hứa hẹn đem lại nhiều thú vị. Game này bổ sung rất vừa vặn vào điểm thiếu duy nhất của game chiến thuật khét tiếng Medieval 2 Total War mà tôi cũng rất thích, đó là: Cận Chiến. Với game này, bạn không những có thể điều khiển đội quân của mình trên chiến trường mà còn được dịp trổ tài kiếm cung, trực tiếp tham gia vào chiến đấu.



Mount&Blade: Warband không phải là một game đình đám theo kiểu big budget, nhưng là một game rất khác biệt, đương nhiên là theo chiều hướng tốt. Không đầu tư nhiều cho khâu quảng bá, nhưng M&B: Warband vẫn thu hút giới game thủ vì là bản mở rộng stand-alone của Mount&Blade (M&B), phần đầu khá thành công của M&B: Warband. Tôi quyết định bỏ M&B mà chỉ thử chơi M&B: Warband. Vì "sóng sau xô sóng trước" nên M&B: Warband có thêm phần Multiplayer và nhiều chi tiết chỉnh sửa cho tốt hơn so với M&B, hơn nữa đồ họa cũng khá hơn.



M&B: Warband có cốt truyện xảy ra ở vùng đất Calradia rộng lớn, bao gồm nhiều quốc gia (factions). Mỗi quốc gia chiếm cứ một vùng đất riêng trên bản đồ. Một số ít có tên gọi gợi ý đến những chủng tộc ngoài đời thực như Kingdom of Nord sống ở phía Bắc băng tuyết (người Viking Bắc Âu) hay Saranids Sultane (Ả Rập) hoặc là Khergit Khanate (Mông Cổ). Mỗi faction có điểm mạnh yếu riêng về quân sự, nhưng tất cả các faction đều có hệ thống chính trị theo kiểu phân quyền. Hệ thống phân quyền này có lẽ bắt chước từ Châu Âu thời Trung Cổ với mỗi faction bao gồm nhiều lãnh chúa dưới quyền bảo vệ của Vua. Mỗi lãnh chúa có quân đội riêng và cai trị những vùng đất riêng được Vua ban cho. Mỗi khi Vua triệu tập quân đội để gây chiến tranh thì tất cả các lãnh chúa đều phải đem quân bản bộ tham gia trận chiến. Trong M&B: Warband, nếu quan hệ giữa Vua và lãnh chúa nào không tốt đẹp cho lắm thì lãnh chúa đó sẽ bất tuân lệnh Vua và không đem quân tham gia chiến tranh.



Khi bắt đầu chơi, bạn đóng vai trò một lãnh chúa mới nổi, chỉ đủ tiền để thuê vài tay lính mới. Nhưng dần dần bằng cách tham gia chiến đấu với các lãnh chúa cùng phe, bạn có thêm nhiều tiền và chiến lợi phẩm để phát triển quân đội và lãnh thổ của mình. Sau một thời gian dài, khi bạn cảm thấy đủ sức và gây dựng đủ những mối quan hệ, thì đó là lúc bạn nghĩ đến việc lập ra vương quốc của riêng mình với vị Vua tối cao đó chính là bạn, với nhiều lãnh chúa hùng mạnh dưới trướng. Từ đây, bạn sẽ mở rộng vương quốc với mục tiêu cuối cùng là thống nhất toàn cõi Calradia rộng lớn.



Nghe qua, có thể thấy mục tiêu của phần single-player game này là quá rộng, không có hạn chế về thời gian. Mặc dù ý tưởng của game rất hấp dẫn nhưng với cách thiết kế cốt truyện không chặt chẽ và có phần "phóng túng" như thế này nên dễ gây nhàm chán cho người chơi sau khi đã đạt được đến một ngưỡng nhất định. Bản thân tôi đã bỏ ra hơn 100 giờ chơi nhưng cũng mới chiếm được một nửa Calradia. Thật ra từ sau khi thành lập được vương quốc riêng, coi như tôi đã unlock hết những điều thú vị của game. Từ lúc đó, single-player của game chỉ còn là những trận chiến một chiều diễn ra liên tục đến nhàm chán.



Tuy nhiên, điểm nhấn thú vị của M&B: Warband không phải là cốt truyện, hệ thống lãnh chúa phân quyền hay thảo nguyên rộng lớn Calradia mà là cách chiến đấu. Game cho bạn lựa chọn chơi theo kiểu kỵ sĩ, bộ binh hoặc cung thủ. Với nhiều loại vũ khí khác nhau thì bạn có quyền kết hợp để đóng một lúc nhiều vai. Trang bị ngựa chiến, bạn sẽ trở thành kỵ sĩ, nhưng khi vào trận chiến, bạn có thể xuống ngựa chạy bộ để chiến đấu theo kiểu bộ binh, rồi lại lên ngựa trở lại nếu "mỏi chân". Chán làm cung thủ thì rút câu liêm ra để làm pikeman chống kỵ binh, hay làm bộ binh Viking với chiếc búa trận khổng lồ. Nói chung game cho bạn sử dụng vũ khí và chiến đấu theo ý thích của mình, tuy nhiên nếu bạn muốn trở thành một chiến binh sát thủ mà không phí nhiều thời gian thì cách tốt nhất là nên tập trung vào một kiểu chơi mà bạn thích nhất, chứ không nên ôm đồm. Thí dụ như bạn thích sử dụng kiếm dài (two-handed sword) thì tốt nhất nên tập trung sử dụng loại này để đầu tư nâng chỉ số two-handed weapon. Ngoài những vũ khí cần dùng 2 tay như kiếm dài thì còn có vũ khí sử dụng 1 tay (kèm với khiên), giáo dài, cung, nỏ và vũ khí để ném. Sự phong phú và đa dạng của các loại vũ khí giúp người chơi có quá nhiều lựa chọn. Mỗi loại vũ khí đều có mặt mạnh mặt yếu. Nhưng trong tay một người chơi kinh nghiệm thì một vũ khí tưởng chừng vô hại như rìu để ném (throwing axes) cũng có thể trở nên cực kỳ nguy hiểm. Điều này làm nên sự thú vị của M&B: Warband. Về cách điều khiển chiến đấu thì rất đơn giản, với click là đánh, đâm hoặc chém, còn right click là đỡ. Tuy nhiên, để chém từ trái qua phải hay từ trên xuống dưới, đỡ phải, đỡ trái thì người chơi phải di chuyển con chuột theo hướng nhất định. Điều này cũng chỉ mất rất ít thời gian làm quen vì nhìn chung là không khó.



Về cơ bản thì cách chiến đấu của M&B: Warband không mất nhiều thời gian để làm quen. Tuy vậy để trở thành sát thủ trên chiến trường thì cần nhiều thời gian tập luyện, đặc biệt là kỹ năng chọn đúng thời điểm ra đòn. Vì sự đa dạng trong cách chiến đấu và độ khó cần người chơi phải bỏ công sức và thời gian để chinh phục nên M&B: Warband hấp dẫn người chơi rất nhanh. Nhìn chung, cách chiến đấu là điểm thú vị nhất của game, làm người chơi quên đi điểm yếu về đồ họa và những chi tiết nhỏ nhặt, những "con sâu làm rầu nồi canh" như cách công thành còn nhiều hạn chế. Tôi chắc chắn rằng hầu hết những người chơi single-player của M&B nói chung và Warband nói riêng đều đồng ý rằng những trận chiến ác liệt trong đấu trường Tournament đã chiếm hết phân nửa sự thích thú của họ đối với game. Trong Tournament, người chơi phải theo những thể thức đấu bất ngờ và phải sử dụng những loại vũ khí khác nhau để hạ phe địch. Những cuộc loạn đấu này đòi hỏi người chơi phải thích ứng nhanh và phải tinh thông hết tất cả các ban võ nghệ, từ bắn cung, ném lao, đấu thương đến cận chiến thì mới có thể trở thành nhà vô địch của đấu trường Tournament.

Một điểm mạnh thu hút rất nhiều người chơi M&B: Warband là game đã giới thiệu được một cộng đồng multiplayer rất sôi nổi với các kiểu chơi đa dạng (conquest, capture the flag, deathmatch,..). Hầu hết các server đều chứa được rất nhiều người, ít nhất khoảng 64 người, có server lên đến cả trăm người. Tuy nhiên, đây chỉ là những điều tôi đọc được chứ chưa có dịp trải qua, vì một lý do mà ai cũng biết, đó là mạng Việt Nam quá chậm và không ổn định. Thêm nữa, vì khu vực có ít người chơi M&B: Warband nên thông thường các server đều ở xa Việt Nam, cộng thêm mạng chậm, vì thế ping rất cao.



Tóm lại, game M&B: Warband là một game thú vị cho fan thích chiến đấu theo kiểu Trung Cổ. Game này đem lại sự tươi mới thú vị cho những ai đã quá nhàm chán với thể loại FPS hành động bắn súng. Cảm giác dẫn đầu đoàn quân xung phong thẳng vào đội hình quân địch thật là thích thú. Về phần mình, game này cũng làm tôi thỏa mãn niềm đam mê về chiến tranh thời Trung Cổ, về các kỵ sĩ vũ trang tận răng, lâu đài và lãnh chúa.

Giáp trụ sáng ngời bóng mây
Kỵ sĩ thỏa sức tung hoành kiếm cung
Thảo nguyên tung cánh nơi đây
Cầm quân chinh phạt pháo đài nơi đâu
Quốc vương Trung Cổ phân quyền
Lãnh chúa họp mặt thành trì chia nhau
Warband chơi mãi không xong
Multi ping lớn tên bay giật lùi.


Việt Lê